Đốn trụ Huệ, Tô sẽ là nhà vô địch “đốn trụ”?

Nguồn tin nội bộ đang đợi kiểm chứng cho biết, ngày 17/4, Vương Đình Huệ bị Ủy ban Kiểm tra Trung ương triệu tập lên làm việc. Kết quả sau 2 buổi làm việc, Vương Đình Huệ viết đơn xin từ chức như kịch bản đã diễn ra với Võ Văn Thưởng. Nếu đây là thông tin chính xác, thì sẽ có cuộc họp bất thường của Trung ương Đảng, và sau đó là họp Quốc hội.

Hiện nay, thông tin ông Vương Đình Huệ viết đơn từ chức bị nhà cầm quyền Cộng sản ngăn chặn. Giả sử đây là tin thất thiệt thì cần gì phải chặn, còn nếu là tin đúng sự thật, thì trước sau gì cũng phải công khai trên báo chí nhà nước. Cho nên, việc nhà cầm quyền ngăn chặn tin đồn là động tác thừa, chỉ càng làm cho dân thêm tò mò, rồi rủ nhau vượt tường lửa để đọc tin tức từ báo chí tự do.

Nếu ông Huệ từ chức, thì Tứ trụ chỉ còn 2, đó là Tổng Bí thư và Thủ tướng. Nếu Tô Lâm thực sự có thể làm cho Vương Đình Huệ “ngã ngựa”, thì người được ông Tổng chọn kế vị, đã không còn cửa tranh chức Tổng Bí thư nữa, Tô Lâm sẽ rộng đường tiến thẳng đến chiếc ghế quyền lực cao nhất.

Ông Tô Lâm đã “xỏ mũi” Trần Cẩm Tú dắt đi, trong vụ triệt hạ Võ Văn Thưởng. Bởi ông Tú mới là người lên danh sách kỷ luật, trình Bộ Chính trị phê duyệt, theo quy trình mà Tổng Trọng ban ra. Giờ đây, sau khi thành công hạ ông Thưởng, Tô Lâm quyết moi cho ra tội của Vương Đình Huệ theo những điều cấm của Đảng luật. Đến lúc đó, Trần Cẩm Tú cũng chỉ biết theo đuôi và ông Tổng thì cũng đành bất lực. Tô Lâm đánh Vương Đình Huệ bằng chính vũ khí của ông Nguyễn Phú Trọng.

Khi nhắm vào Vương Đình Huệ, Tô Lâm đã thể hiện sự nguy hiểm của bản thân. Nếu ông Phạm Minh Chính cũng có tham vọng tranh đoạt ghế Tổng với Tô Lâm, thì nên cẩn thận. Thà thỏa hiệp để Tô Lâm ngồi ghế Tổng Bí thư, ông Chính tiếp tục ngồi ghế Thủ tướng, thì cũng không thiệt thòi gì cho ông. Còn như quyết sống mái với Tô Lâm, có khi, Phạm Minh Chính lại là nạn nhân tiếp theo?

Nếu đốn được Vương Đình Huệ, thì đấy là thắng lợi lớn của Tô Lâm, nhưng vẫn chưa đủ. Tô Lâm cần phải dọn sạch nhóm Nghệ An ra khỏi Bộ Công an, đặc biệt là đối với Phan Đình Trạc. Ông Trạc cũng rất muốn nắm Bộ Công an, để sau đó tranh hùng tranh bá với các tứ trụ, cho bản thân ông và cho phe Nghệ An của ông.

Đứng ngoài Tứ trụ mà đốn ngã Tứ trụ, thì mới chỉ có Tô Lâm làm được. Cũng bởi Tô Lâm nắm binh quyền trong tay, nên mới có khả năng này. Cho nên, ghế Bộ trưởng Bộ Công an cũng là chiếc ghế mà các phe nhóm đều muốn chiếm lấy, để mưu cầu sự nghiệp chính trị cho riêng mình.

Tin nội bộ cho biết, ông Trọng vẫn thường phải kiểm tra máu tại Bệnh viện Quân Y 108. Ở tuổi này, cộng thêm di chứng sau những lần ngã bệnh trước đó, có thể nói, việc kéo dài tuổi thọ đến hết nhiệm kỳ cũng là một vấn đề lớn đối với ông Nguyễn Phú Trọng.

Tuy tuổi cao sức yếu, nhưng ông Trọng khó lòng nhả ghế, đặc biệt là phải nhả cho một kẻ “phản trắc” như Tô Lâm thì ông lại càng không muốn. Tuy nhiên, một khi Tô Lâm đã dùng đến “binh đao” để tranh đoạt, ắt Tô Lâm cũng có biện pháp, mà không cần ông Tổng Bí thư “tự nguyện” trao ghế. Mà đã có ý đồ đoạt ghế, thì không cần phải đợi đến hết nhiệm kỳ. Đặc biệt, khi vây cánh làm nên sức mạnh cho ông Tổng trước đây, đã bị Tô Lâm “xỏ mũi”, thì khả năng Tô Lâm đoạt ghế trước Đại hội 14 là rất cao.

Cách tranh đoạt ghế Tổng Bí thư của Tô Lâm sẽ gây thù chuốc oán không ít với nhóm lợi ích bị Tô Lâm tấn công. Nếu Tô Lâm đoạt được ngôi Tổng, thì vây quanh ông vẫn có rất nhiều kẻ thù chực chờ. Rất có thể, dù Tô Lâm ngồi ghế cao nhưng phải vất vả để chống lại vô số kẻ thù ẩn hiện.

 

Hoàng Phúc – Thoibao.de