Đội đầu đà trứ danh của Đảng

Ngày 1/7, RFA Tiếng Việt đăng bài bình luận của blogger Nguyễn Nhơn, với tựa đề “Đội đầu đà của cụ Trọng”.

Tác giả châm chọc, sư Thích Minh Tuệ là người tu đầu đà nổi tiếng nhất tại Việt Nam. Nhưng mải theo dõi sư, dư luận quên mất, thực ra, Việt Nam có đến mấy triệu người cũng tu theo “hạnh đầu đà”, còn là những hạnh đầu đà khó gấp trăm lần, ngàn lần hạnh tu của sư Minh Tuệ. Chỉ có điều, họ không tự nguyện, mà bị bắt buộc, còn sự giữ giới của rất nhiều người trong số họ thì rất là ba chấm.

Tác giả cho biết, đội đầu đà này có những cái tên rất nổi tiếng thời gian qua, như: Vương Đình Huệ, Nguyễn Xuân Phúc, Võ Văn Thưởng, Đinh La Thăng, Tất Thành Cang, Lê Thanh Hải, Nguyễn Đức Chung, Nguyễn Thanh Long, Chu Ngọc Anh, Tô Anh Dũng, Nguyễn Văn Yên…

Sư Minh Tuệ tu đầu đà chỉ có 13 giới, còn những người tự nguyện sung vào đội quân đầu đà trứ danh kia, họ bị áp vào những tiêu chuẩn phẩm hạnh và đạo đức cao đến không tưởng, hầu như không thể thực hiện được.

Tác giả trích lược một số điều trong Quy định chuẩn mực đạo đức cách mạng của cán bộ, đảng viên trong giai đoạn mới, có hiệu lực từ ngày 9/5, như:

  • Suốt đời phấn đấu cho mục đích, lý tưởng của Đảng. Hết lòng, hết sức phụng sự tổ quốc, phục vụ nhân dân.
  • Đặt lợi ích quốc gia – dân tộc, lợi ích chung của Đảng, Nhà nước và của Nhân dân lên trên hết, trước hết.
  • Dám nghĩ, dám nói, dám làm, dám chịu trách nhiệm, dám đổi mới…
  • Chủ động nâng cao kiến thức, kỹ năng; năng lực công tác, làm việc trong môi trường quốc tế.
  • Tâm huyết, trách nhiệm, dấn thân, nỗ lực hoàn thành tốt nhất nhiệm vụ được giao…
  • Quản lý, sử dụng tài sản công đúng mục đích, đúng quy định; tiết kiệm và hiệu quả; không xa hoa, lãng phí thời gian, tiền bạc, công sức và các nguồn lực vật chất khác.
  • Trong sạch, không tham ô, tham nhũng, tiêu cực, không gây phiền hà, sách nhiễu.
  • Trung thực, thẳng thắn, khách quan, công tâm, không giấu khuyết điểm, không nói sai sự thật; thấy đúng phải bảo vệ, thấy sai phải đấu tranh.
  • Nêu cao lòng tự trọng, danh dự, không cơ hội chính trị, tham vọng quyền lực…, không để tác động lôi kéo, cám dỗ tiêu cực. Không để gia đình, người thân và người khác lợi dụng chức vụ, vị trí công tác để trục lợi; bảo vệ uy tín, danh dự của bản thân và tổ chức Đảng.
  • Gương mẫu trong công tác và sinh hoạt, tích cực học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh.
  • ….

Theo tác giả, mỗi cán bộ, đảng viên, được yêu cầu phải tập hợp đầy đủ những chuẩn mực đạo đức như trên.

Với các chuẩn mực tuyệt vời như với một bậc thánh nêu trên, nếu xem xét trung thực, thì hầu như, chẳng có bất cứ ai đạt chuẩn cả.

Tác giả mỉa mai, nói theo trend Thích Minh Tuệ, thì tu đầu đà khó một nhưng vẫn có người đi tu và thực sự giữ chắc giới luật. Còn các hạnh tu của cụ Tổng Trọng, thì đầu đà còn phải gọi bằng cụ, nhưng bói cũng chẳng ra vị nào thực hành và giữ nổi giới luật.

Ấy thế, hàng năm vẫn có hàng triệu “đầu đà của Đảng”, hàng triệu cán bộ, đảng viên được đánh giá đạt và đạt xuất sắc các chuẩn mực ấy.

Tuy vậy, tác giả bình luận, ngay trước khi bị bắt về tội nhận hối lộ, như hàng trăm lãnh đạo cao cấp từ cấp thứ trưởng trở lên, và không chừa một lĩnh vực nào trong thời gian qua, hay như ông cựu Phó ban Nội chính Trung ương Nguyễn Văn Yên mới đây, thì tất cả họ đều được các tổ chức Đảng nhất trí đánh giá đạt tiêu chuẩn đảng viên xuất sắc trong suốt nhiều năm.

Tác giả nêu vấn đề: Chẳng lẽ tất cả bọn họ đều “tự diễn biến, tự chuyển hóa,” chỉ sau một đêm?

Cho nên, hệ thống tiêu chuẩn này vô cùng mỉa mai và lố bịch. Nó chứng tỏ rằng, bản thân chỉ là một mớ ngôn từ kêu lẻng kẻng nhưng trống rỗng, không hề có giá trị thực chất. Nó tồn tại chỉ để làm yên lòng một số người vẫn còn ngây thơ và làm công cụ để đe nẹt hay nhử mồi trong tay một số người khác.

 

Ý Nhi – thoibao.de